Chủ nhật, ngày 15 tháng 9 năm 2024
"Mùa báo hiếu ghi công đức mẹ dưỡng cha sinh, Hội Vu Lan nhớ tinh thần thầy tổ truyền dạy" KÍNH MỪNG ĐẠI LỄ VU LAN BÁO HIẾU 2023

Cảnh vật quanh ta.

TuaThích Thiện Phước

Hiện tại, những cảnh vật quanh ta đều là những bài pháp để quán chiếu lại nơi tự thân. Khi nhìn thấy cánh hoa tàn hay một chiếc lá vàng rơi rụng, bạn hãy nhặt lấy cánh hoa, chiếc lá vàng úa ấy lên để lặng nhìn. Lúc này dường như bạn đang thực sự cảm nhận được dòng chảy vô tận của thời gian, nó biến đổi từng sát na. Những bông hoa, chiếc lá ấy cũng có một thời sinh trưởng, được người ta nâng niu ngắm nghía. Thế rồi đến lúc nó cũng phải trở về với định luật sanh trụ dị diệt. Khi nhìn thấy chiếc áo rách tả tơi máng ở xó cửa, thật ra chiếc áo ấy cũng có thời vàng son của nó. Khi còn mới thì ta bảo vệ, giặt giủ. Người ta cũng hãnh diện vì họ đã có một chiếc áo đẹp trong những buổi dạ hội, tiệc tùng, giờ đây khi không còn sử dụng được nữa thì người ta bỏ nó và họ đã sắm được một chiếc áo khác mới hơn, có giá trị hơn nó. Qui luật đào thải là một nguyên tắc tự nhiên đối với vạn pháp. Ngay cả con người cũng thế, đời người ai cũng có một thời oanh liệt tuyệt đỉnh trên bước đường công danh nào đó. Lúc ấy ta như những bông hoa đang xoè nở, như chiếc lá xanh mơn, như chiếc áo còn lành lặn đẹp đẽ. Và người ta sẵn sàng vứt bỏ bất cứ lúc nào khi chúng ta tàn tạ. Nghĩ đến đấy thì ta không buồn khi bị người ruồng bỏ, ta cũng không vui khi được người trưng dụng quí mến.

 Khi bước lên bậc thang cũng là một bài pháp để ta thực tập chánh niệm. Khi bước lên ta tâm niệm ý thức rằng mình đang bước lên từng bậc thang cũng giống như tinh tấn bước lên từng cấp bậc giác ngộ giải thoát. Khi xuống ta cũng ý niệm rằng những bước chân này cũng chính là những bước chân du hóa, cứu độ tất cả chúng sanh, là nhiệm vụ mục đích của một hành giả mang hành trang của Phật vào đời.  

sen 7

Khi nhìn một ngọn đèn ta quán chiếu rằng, ngọn đèn nầy thắp lên từ dòng điện để soi sáng cho mọi người. Xét lại tự thân mình là người tu phải lấy dòng điện từ bi giới đức để nuôi dưỡng thắp sáng pháp thân huệ mạng nầy, ngõ hầu soi suốt nơi tối tăm cứu vớt muôn loài vượt qua bể khổ. Những đám mây đang trôi lênh đênh trên bầu trời lúc họp lúc tan, ta cũng cảm nhận được cuộc đời nầy là huyễn mộng, là giả tạm vô thường, cảnh vật quanh ta luôn thay đổi như đám mây kia. Hôm nay ta còn đây rồi ngày mai ta sẽ ra sao? Việc gì sẽ xảy ra – họa hay phước? Ai nào biết được khi tất cả vẫn còn ở phía trước. Vậy ta phải trân quý phút giây hiện tại, soi xét lỗi mình, gắng dụng công tu tập.

Khi thấy dòng nước ta phải học tính mềm mỏng, dung hòa của nó “Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài”. Chính vì lẽ mềm mỏng nên chúng có thể luồn lách đượm thấm vào mọi nẻo. Còn rất nhiều điều xung quanh ta để thực  tập quán chiếu. Sự vật quanh ta quả là những bài học, những pháp thoại không lời. Nếu thấy được như vậy thì cho dù ở trong hoàn cảnh nào ta cũng không thấy mình lạc lõng, bơ vơ hay đau khổ bởi vì ta có pháp để an trú, để nương tựa. Bạn hãy tự làm chủ chính mình, tự làm hải đảo cho mình trong từng giây phút.

◊-◊————————————————————————————-◊-◊

 

Những Bài Viết Liên Quan
452992
Total Visit : 351304